Hô-sa-na
Đây là một từ Hy-bá-lai được Hy văn mượn dùng có ý nghĩa:
“Xin hãy cứu! Chúng tôi nài xin Ngài!” (Thi 118:25).
Một lời để diễn tả sự vui mừng khi chào đón khách.
Công chúng hoan nghênh Chúa vào thành Giê-ru-sa-lem, đều kêu Ngài là Hô-sa-na, tức là công nhận Ngài Đấng Mê-si-a và có ý cầu xin Chúa ban phước cho (Mat 21:9,15; Mac 11:9,10; Gi 12:13).
Xem Thi 118:25, có ý cầu Chúa cứu giúp. Khi giữ lễ Lều Tạm ở Đền Thờ, đến ngày cuối cùng thứ bảy gọi là “Ngày Hô-sa-na Lớn”, các thầy tế lễ đọc Thi 113:1-118:29.
Mọi người trong lòng vui mừng, thường đồng thanh kêu lớn tiếng “Hô-sa-na” ở khoảng giữa câu trên và câu dưới.
Hội Thánh đời sau dầu quên mất ý chính của nguyên văn, nhưng trong các bài thi ca vẫn còn thấy từ Hô-sa-na. Cũng có nghĩa là vui mừng, nhảy nhót và khen ngợi.
Khi He 9:28 và Kh 7:9,10 được ứng nghiệm, Chúa tái lâm, thì Y-sơ-ra-ên sẽ dự phần về tiếng kêu Hô-sa-na đó và la lên “Phước cho Đấng nhân danh Chúa mà đến!” (Lu 13:35; Thi 118:25,26; Es 12:1-3).